我的越文宋词

我平生大胆地做自己想做的事情, 做别人没有做过的事情; 只要不是坏事就行, 而用越文写宋词是一项创新, 是古今越南人没有做过,所以自从上世纪七十年代开始, 我就着手写越文词. 2007年,我曾经去过越南河内探亲, 侥幸与我的老友(百科大学丁范太教授 )重逢,我把我的越文词给他看,他赞赏我的做法。最近,我得知, 他已经把我的越文词集收藏在河内中央书院里。

以下是我的越文词当中的例子:减句水調歌頭词牌

1-ỚN LẠNH  这首词是怀念疯癫派诗人翰墨子

Xuyên màn sương mong mỏng

Trăng buồn ngập suối khe

Khóm cúc ứa từng giọt ̣

Lủi thủi ngóng ai ̀

Ta cũng nhớ người thiên ̉

Mong thấy hồn đi trong gió

Ôn lại mối tình quê

Chàng đi...đi ,đi mãi

Sông Ngân thấy não ̀

Thay chàng nằm sõng soải

Ớn lạnh cả đêm khuya.

                                     廖海风

2- NƠI VÔ ĐỊNH

Ta nguyện nơi định

Quanh năm chàng đuổi trăng

Ở đấy sông ̀ thanh tú

Muôn thủa tắm trăng vàng

Chàng rủ...quần tiên mẩn

Say cảnh Quỳnh Lâu xán lạn

khao khát hứng sao băng

Hơi thở toàn mây gió

Yêu thương có chị Hằng

Sông Ngân xem giặt lụa

Hồn cúc hết lang thang. 廖海风.

浪淘沙---NGẮM CÀNH MAI

Xuân ấm liễu tranh tươi

Thơm lắm trời ơi!

Màu xanh vươn mãi đến chân trời

Gió đông thúc giục lòng xuân ̉

Ửng mỏng trên môi.

Em thích ngắm cành mai

Em gặp bạn đời

Yêu hoa em ̣ những chàng trai

Vì em ôm mối tình thơm,trắng

Chẳng để cho ai!

浣溪沙 ---VÔ ĐỀ

Ta bước chân đi trên lá thu

Rơi theo sương lạnh gió đương sầu

Buồn nghe tiếng nhạn vọng ngàn dâu

--------------

Ta với đàn chim cùng một giống

Ưa tìm cái lạ ở đâu đâu

Nỗi lòng thương cảm khác gì nhau!

南鄉子 ---NHỚ BẠN

Tiếng quốc vọng đêm khuya

Gió đẩy trăng lên lạnh bốn ̀

Sương ướp mùi hương buồn dịu dịu

Say

Tìm trong hơi thở chút tình quê

------

Hoa cỏ vẫn sum

Nâng chén sao ta bỗng nặng ̀?

Chẳng phải lo đời hơn với thiệt

Mây che

Bóng nhạn bay đi...chửa thấy ̀

臨江仙---MỪNG XUÂN ĐẾN

1-Cứ tưởng nàng xuân không đến nữa

Đã quen hoa rụng lá lìa cành

Ngờ đâu đất ấm tuyết tan nhanh

Hồn thơ đang sống lại

Ôm ấp cả màu xanh

2-Xuân giục hoa tươi thèm nắng mới

Gió đông càng rủ liễu thêm xinh

Nghe chim ngả ngớn hót trên cành

hoa ong bướm liệng

Đi hái chút xuân tình.

3-Đây chiếc áo dài trông lả lượt

Ô kìa trong nón nét xuân tươi

Lòng xuân ấpđã lâu rồi

Mừng duyên đang ̉ ̣

̉ ̣ ở trên môi.

4- Ai bảo nhà thơ hay ́ vẩn

Say đi nhặt cái ̀

́ sao xuân đến lại thờ ơ

Ngóng xuân khi tuyết xuống

Sướng nhất lúc mong chờ!

鷓鴣天---TOAN VỀ GIÀ

1-- Em chẳng thèm nghe tiếng lá vàng

Hình như than thở ở trong sương

Em như hoa sẽ rơi lên cỏ

Tiếc mãi cành khô rủ cạnh đường

Mây bảng lảng Trời mênh mang

Bóng chiều xác điểm thê lương

Đã lâu không thấy ngày xanh thắm

Theo dấu hoa buồn gợi nhớ thương

2-- Em nhớ ngày xuân bỗng nhớ Anh

Dù cho giấc mộng chẳng thành

Đường đi trắc trở duyên em muộn

Vì biết tình yêu khá mỏng manh

Thu ́ rụng Đời trôi nhanh

Nỗi niềm theo gió thoáng bên mành

Mai đây xuân đến tìm đâu thấy

Bóng dáng người thơ chọn nét xinh.

                                                   廖海风   2019/8/3

www.zhencang.org